CUỘC GẶP GỠ KINH HOÀNG – TẬP SÁU

Tóm tắt nội dung trong 5 tập trước. Henga, một phụ nữ Mỹ đã có chồng làm quen với một gã trai lang thang tên là Larry tại Bonne nước Đức. Cả hai cùng nhau đi Thụy Sĩ. Để gạ tình Larry, nàng chi 3000 quan mua cho hắn 1 passport giả, cho hắn ăn, cho tiền xài và kể cả mua quần áo.

Henga đưa hắn về căn biệt thự ở thị trấn Lugano, ngay cả lần này nàng cũng không thể đạt được ý muốn thỏa mãn tình dục với hắn. Nàng phát hiện ra mình đang vướng vào một âm mưu tống tiền của Archer là một luật sư đối tác và cũng là bạn tình của nàng trước kia, còn Larry chỉ là mồi nhữ. Lần này có thể vì thói mê trai mà nàng có nguy cơ đánh mất tất cả.  Làm sao để thoát khỏi cái bẫy nguy hiểm này.

Sau đây là tập sáu: Chương Năm – Vận may bất ngờ. Chúc mọi người nghe truyện vui vẻ.

 

CHƯƠNG NĂM: VẬN MAY BẤT NGỜ

 

Trong một lúc, nàng đứng lặng người hai mắt ngó lom lom về phía gã trai tóc vàng. Không gian im lặng đến nỗi chỉ còn nghe thấy tiếng rì rì của máy sưởi, và tiếng đập thình thịch liên hồi của quả tim trong lồng ngực.

Thoạt đầu Henga giật mình sợ hãi, giống như đang bị shock, nhưng rồi cơn giận dữ bắt đầu dâng lên ngùn ngụt, máu dồn lên mặt khiến hai má nóng bừng, những động mạch cổ giật giật, và gương mặt nàng đỏ gay vì căm giận.

Henga hét lớn: “Thằng kia, sao mày còn dám quay lại đây hả? Cút ngay, nghe không ! Tao bảo đi ra ngay !

Gã trai tỏ vẻ sợ sệt, hắn cúi đầu và đưa mu bàn tay lên che miệng.

  • Tôi rất xin lỗi, thưa bà. Tôi…tôi cần phải thưa với bà mọi chuyện.

Nàng đẩy mạnh tay mở rộng cánh cửa:

  • Đi ra mau ! Hay muốn tôi gọi cảnh sát?

Nhưng nàng biết ngay là mình lỡ lời khi nói ra câu đó. Cảnh sát ư? Chỉ có một viên cảnh sát ở gần đây, gã này người Thụy sĩ rất tò mò tọc mạch. Henga cố trấn tỉnh, mình phải khôn ngoan hơn. Nàng suy nghĩ, thằng này muốn gì? Tống tiền ư? Chắc không dám đâu vì hắn là thằng đào ngũ…Nhưng tên Archer kia thì khỏi nói rồi, có gì mà hắn không dám làm, còn Larry thì biết nàng sẽ thua nếu Archer tố cáo. Nhưng vì đang nổi điên nên nàng vẫn tiếp tục gào lên:

  • Tôi bảo đi ra ngay !
  • Thưa bà, bà không muốn nghe tôi sao? Tôi muốn nói với bà là tôi rất ân hận – Hắn xoay xoay chiếc mũ trong tay – Tôi rất thành thật thưa bà ! Bà phải tin tôi, tôi rất hối hận.

Nàng thở hắt ra một hơi dài, cố nén cơn giận:

  • Trễ rồi ! Cậu không biết sao? Câu hối hận sau những gì đã gây ra cho tôi à? Dám quay trở lại đây để nói hối hận, cậu gan lắm. Thôi đi ra đi, tôi chán rồi.

Hắn ra vẻ ân hận thật. Hắn bước tới vài bước và nói:

  • Thưa bà, lần này tôi muốn giúp bà thật mà. Khi tôi kể cho Ronni nghe mọi chuyện, anh ấy chưởi tôi là đồ khốn nạn, thưa bà. Ronni thề sẽ không ngó tới bản mặt tôi nữa nếu không cố thu xếp cho êm xuôi chuyện này.

Henga giật mình: “Cậu đã kể hết cho Ronni?”

  • Vâng thưa bà. Tối qua tôi có phone và đã nói hết với anh ấy. Bà cũng hiểu là tôi nợ tiền của hắn. Tên mập bệu này đã thuê tôi đóng trò với một ngàn rưởi đô. Chưa bao giờ có ai thuê tôi với giá đó. Tôi khoe với Ronni là định mua một chiếc xe cũ, thì anh ấy hỏi tiền ở đâu ra? Và tôi đã kể hết mọi chuyện.

Henga thấy phát hoảng, không hiểu đã có bao nhiêu người biết chuyện này? Gã này, tên Mark pê đê, Jack Archer và bây giờ là Ronni. Nàng chậm chậm bước tới quầy, rót đầy một ly Vodka không bỏ đá rồi nốc một hơi cạn sạch. Hơi rượu cay nồng khiến nàng muốn chảy nước mắt, nhưng Henga kìm giữ được. Ngồi phịch xuống chiếc ghế gần đó, nàng mở sắc tay lấy thuốc lá châm lửa hút. Henga chỉ chiếc ghế cách hơi xa nàng và nói.

  • Cậu ngồi xuống đó.
  • Dạ vâng, thưa bà.

Hắn đặt mông ngồi sát ngoài mép ghế có vẻ ngượng ngùng, và cúi nhìn xuống hai bàn tay mình.

  • Ronni rủa tôi đi chết đi, hắn điên lên vì giận. Thưa bà, anh ấy nói kẻ tống tiền là bọn khốn kiếp nhất trên đời. Tôi là đồ giẻ rách mới đi làm cái chuyện đó. Tôi cố giải thích là tôi không có tống tiền ai cả, tôi chỉ được thuê làm việc đó mà thôi. Nhưng Ronni nói việc tôi làm là tống tiền, anh ấy yêu cầu tôi phải đi gặp bà để giải quyết chuyện này. Nếu không Ronni sẽ từ cái bản mặt tôi luôn.

Henga hỏi:

  • Ronni có biết tôi là ai không?

Larry ngượng ngùng trả lời:

  • Tôi đã kể hết về bà. Chuyện bà đã trả tiền mua giấy thông hành cho tôi như thế nào, chuyện hợp tác và đề nghị của gã mập bệu Archer. Ronni cương quyết bắt tôi phải quay lại đây ngay để giúp bà. Thưa bà, tôi đã ở đây mấy tiếng đồng hồ để chờ bà về. Tôi muốn giúp, thưa bà.

Henga khoác tay làm một cử chỉ bực bội khiến tàn thuốc lá rơi xuống mặt thảm.

  • Giúp tôi? Cậu nghĩ bây giờ còn có thể à? Muộn rồi, bây giờ chẳng còn làm được cái gì nữa ! Thôi đi ra đi, cậu làm tôi phát bệnh !
  • Thưa bà, gã mập đang giữ tấm ảnh chụp tôi và bà phải không ạ ?
  • Cậu biết rõ rồi mà. Hắn dùng thứ đó để tống tiền tôi đấy
  • Thưa bà, tôi sẽ lấy lại và trao trả nó cho bà !

Henga gắt gỏng:

  • Cậu nói như một thằng ngốc. Phim và ảnh chụp đâu có ở đây ! Hắn gửi hết vô nhà băng của hắn rồi.

Im lặng suy nghĩ một lúc, Larry dịu dàng hỏi:

  • Còn hắn ? Thưa bà. Archer có ở xa đây không?

Giọng gã đanh lại. Henga bỗng nhớ đến câu Larry dọa tên Mark làm giấy tờ giả: “Anh còn làm ăn gì nếu tôi đập gãy những ngón tay của anh vào kẹt cửa hả?”

Henga rùng mình nhìn hắn. Nhưng nàng cũng chợt thấy lóe lên tia hy vọng. Có lẽ với gã này, nàng sẽ có lối thoát khả dĩ nào đó.

  • Cậu muốn nói cái gì?

Hắn đặt cái mũ cricket lên đầu gối và lấy từ trong túi ra một cái kẹo cao su. Larry vừa bóc kẹo vừa nói chậm rãi:

  • Nếu tôi nắm cổ được hắn, tôi có thể bắt hắn lấy phim ảnh đã gửi trong nhà băng trả lại cho bà.

Henga lấy hai tay xoa xoa mặt:

  • Cậu không hiểu điều cậu vừa nói. Mấy phim ảnh đó là thứ rất quan trọng nhất đối với hắn trong lúc này, làm sao mà bắt được hắn nghe lời ?

Và nàng chán nản nói:

  • Thôi cậu đi về đi. Tự tôi sẽ thu xếp chuyện này. Cậu chỉ toàn nói những điều không thể thực hiện được.

Larry bỏ kẹo vào mồm nhai nhóp nhép, giọng nói lạnh băng:

  • Thưa bà, chỉ cần bà muốn tôi giúp thì tôi sẽ làm được.

Đó là giọng điệu của một kẻ ….tâm thần căng thẳng. Henga dịu giọng hỏi:

  • Thế cậu làm cách nào?

Hắn nhìn nàng, khuôn mặt như bất động:

  • Bà đồng ý đi. Tôi làm được.

Nàng thấy rõ sự cương quyết của Larry, và chợt cảm thấy có một làn hơi lạnh buốt chạy dọc sống lưng.

  • Tôi hỏi cậu làm cách nào?
  • Bằng cái này ! – Gã giơ hai bàn tay to bự đang co lại thành nắm đấm lên: “Hắn là một gã béo và yếu đuối. Chẳng là vấn đề gì với tôi”.

Henga mở to mắt nhìn Larry. Nàng bắt đầu thấy hy vọng, tim đập mạnh:

  • Nhưng phim ảnh hắn đều gửi ở nhà băng.

Larry thản nhiên nhún vai:

  • Thằng mập chỉ việc viết thư kêu họ gửi về. Họ sẽ làm thế, phải không bà?

Tự nhiên thấy mỏi chân, nàng đứng dậy đến bên quầy rượu:

  • Cậu muốn uống gì? Larry !
  • Xin bà cho ly bia.

Nàng lấy ra một chai bia trong tủ lạnh, rót vào ly cho hắn, sau đó rót cho mình một ly Vodka, bỏ thêm vài viên đá nhỏ với một chút bạc hà. Trong khi pha rượu nàng nghĩ liệu gã trai trẻ này có thể buộc được Archer viết thư gửi ra nhà băng không?. Nàng biết vóc dáng Archer cao to, nhưng chỉ là một gã yếu xìu nếu so với Larry trẻ trung lực lưỡng với các cơ bắp cuồn cuộn nổi vồng lên sau lớp áo khoác.

Henga đưa cho hắn ly bia:

  • Nếu nhà băng nhận được thư yêu cầu của hắn thì họ sẽ làm theo. Nhưng Archer sẽ không ký đâu !
  • Hắn sẽ phải ký , thưa bà. Không thành vấn đề.

Sự đoan chắc của Larry khiến nàng thấy hy vọng. Đột nhiên Henga thấy nhẹ nhỏm hơn như trút bớt một chút gánh nặng.

  • Cậu nghĩ mình có thể bắt hắn ký?
  • Đúng vậy, thưa bà.

Henga hớp một ngụm rượu rồi đặt ly xuống. Nàng châm tiếp một điếu thuốc khác.

  • Để tôi suy nghĩ một chút, Larry !

Sau vài phút nàng chợt hỏi:

  • Theo cậu thì mất bao lâu, cậu sẽ làm cho hắn chịu ký?

Miệng vẫn nhai swinggum nhóp nhép, Larry nghĩ ngợi một chút rồi nhún vai:

  • Cũng khó nói lắm, thưa bà. Cái đó còn tùy thuộc ở sự bướng bỉnh của hắn. Nếu hắn còn trẻ thì nhanh thôi, không hơn hai tiếng. Nhưng vì hắn đã già, béo phị và yếu nữa, nên tôi phải…cẩn thận một chút. Cứ cho là trong 24 giờ đi – Hắn ngước nhìn xa xăm ra chiều suy nghĩ – Đó là tối đa. Hắn sẽ ký, cứ tính trong vòng một ngày đi cho bảo đảm.

Henga rùng mình. Gã trai này có cái vẻ lạnh lùng rất lạ, làm nàng bắt đầu thấy sợ. Nhưng dù sao đó cũng là một giải pháp không tồi mà nàng không thể bỏ qua. Nếu không lấy lại được phim ảnh, nàng biết chắc Archer sẽ còn tìm mọi cách để tiếp tục moi tiền, vì cho đến khi nào còn bị gã nắm thóp thì nàng còn phải nói dối Herman.

  • Tôi không thể chờ lâu được, Larry. Ngày kia chồng tôi về tới đây rồi. Cần làm ngay trong 24 giờ tới để nhà băng còn gửi hình. Phải bắt Archer ở đây cho đến khi nhận được phim ảnh.
  • Hắn tên là Archer, thưa bà ?
  • Phải. Tôi chỉ sợ chậm mất thôi.
  • Mỗi vấn đề đều là một thử thách. Chính Ronni cũng đã nói với tôi như vậy. Để giải quyết vấn đề, bà có ý kiến gì không ạ?

Henga rất muốn giải quyết nhanh thách đố này. Chồng nàng hiện đang ở Newyork làm cho xong vài cái áp phe trước khi đáp máy bay đi Geneve vào ngày kia. Nàng đứng dậy, nhấc phone và quay số gọi về Newyork. Nàng chờ hơi lâu nhưng cuối cùng cũng nghe tiếng chuông reo và phía bên kia có người lên tiếng.

  • Đây là tư gia của Mr. Raulph !

Henga nhận ngay ra giọng quản gia Hinkle.

  • Ông Hinkle đó hả? Tôi đây ! Ông chồng tôi có ở đó không?
  • Dạ không, thưa bà. Ông Ralph đang họp. Bà có muốn nhắn lại gì không ạ ?
  • Có. Chiếc máy sưởi ở biệt thự bị hư – À tôi đang gọi từ khách sạn Eden đây – Tôi đang kêu thợ sửa, họ cho hay có một bộ phận bị hỏng, phải chờ khoảng 4 hôm nữa mới có phụ tùng thay thế. Tôi nghĩ chồng tôi phải dời chuyến bay lại vì không thể ở biệt thự lúc này, lạnh lắm. Mà ông biết là nhà tôi lại không ưa ở khách sạn…
  • Vâng, thưa bà. Ông Ralph sẽ thất vọng lắm đây.
  • Khi máy sưởi sửa xong tôi sẽ gọi điện. Còn nếu chồng tôi quyết định đi sớm hơn, thì ông cũng nhớ gửi điện tín báo cho tôi biết theo địa chỉ của khách sạn Eden nhé !
  • Tôi có thể nói chắc với bà là ông chủ sẽ dời lại chuyến bay.

Henga thấy nhẹ người, nàng biết Hinkle còn ghét ở khách sạn hơn cả ông Ralph. Mà theo cái giọng của hắn thì chắc Hinkle sẽ thuyết phục được chồng nàng.

  • Nhà tôi vẫn khỏe chứ?
  • Vâng, thưa bà
  • Tốt lắm Hinkle, tôi sẽ gọi điện nếu có tin gì mới.

Nàng gác máy. Larry gật gật đầu:

  • Rất cao kiến thưa bà. Bà đã thấy mỗi vấn đề là một thách đố, Ronni rất có lý khi đoán trước như thế.

Henga không nghe nữa. Bây giờ nàng đang nghĩ tới Archer. Đây mới thực sự là vấn đề lớn. Nếu hắn không chịu tới biệt thự thì sao? Nếu hắn nghi ngờ điều gì? Chính hắn đang nắm quân bài trong tay. Hắn có thể yêu cầu nàng tới hotel. Đoán Henga đang băn khoăn, Larry hỏi:

  • Còn Archer? Bà có thể gọi hắn tới đây không?
  • Cũng chưa biết nữa. Để tôi suy nghĩ…

Nàng lại gần cửa sổ, ngắm mông lung ra hồ. Nếu Archer cương quyết không chịu tới? Có thể lắm chứ! Thế thì hỏng bét tất cả. Henga biết nếu là nàng, thì nàng cũng không tới. Hắn đã từng nói nàng là một người đàn bà nguy hiểm. Và nàng nghĩ chắc chắn hắn sẽ không tới, hắn sẽ bắt nàng cầm bảng danh sách dịch vụ tới khách sạn, trừ khi nàng nghĩ ra được một mưu kế khả thi nào đó.

Henga rời cửa sổ, châm một điếu thuốc và cúi nhìn đồng hồ: 12h05. Archer có lẽ đã về khách sạn để uống cocktail như thường lệ trước khi ăn trưa. Hắn còn phải đợi cú phone của nàng vào lúc 3 giờ chiều. Nàng nghĩ chỉ còn một cách để lôi hắn tới biệt thự là phải làm cho hắn nôn nóng, phải khiến hắn không có thời gian suy nghĩ và không kịp nghi ngờ có âm mưu nào đó.

Larry làm một cử chỉ bồn chồn khiến Henga phải quay lại, nàng hơi bực mình. Nhưng gã trai lên tiếng:

  • Xin lỗi thưa bà, ở đây có gì ăn không?

Henga đưa tay bóp trán:

  • Trời, chờ một chút…tôi đang nghĩ. À cậu tự vào bếp làm lấy mà ăn đi.
  • Vâng cảm ơn bà.

Khi hắn đi ra khỏi phòng, Henga ngồi xuống ghế tay cầm ly rượu. Nàng ngồi im cố suy nghĩ tìm ra một giải pháp khả thi. Khoảng 10p thì nàng cũng thấy có một cách để kéo Archer tới đây. Điều nàng băn khoăn hơn cả là liệu Larry có ép được Archer ký hay không? Cái kiểu tự tin của Larry khiến nàng nhớ tới giọng điệu đe dọa dễ sợ của hắn lúc ở nhà tên Mark….

Thôi được Archer từng nói: “Bơi hay chìm?” mà nàng thì không muốn chìm. Chơi tới luôn thôi.

Gã trai trở vào phòng khách vui vẻ nói:

  • Đã sẵn sàng, mời bà vào ăn với tôi.
  • Oh tôi không đói, cậu cứ ăn đi
  • Hmmm, thưa bà, bà đã có một ngày vất vả, cần phải ăn vào bụng chút gì chứ ạ !

Henga thở dài và đứng dậy theo hắn vào bếp. Larry đã làm một đĩa mì ống với cà chua, sốt thịt cùng với sốt ý và hành tây trông khá hấp dẫn. Đột nhiên nàng thấy ngon mắt và chợt thèm ăn. Hai người ngồi vào bàn, không ai nói với ai thêm câu nào. Được một lúc Henga khen:

  • Cậu biết nấu ăn nhỉ?

Larry cười sung sướng:

  • Vâng cũng được, mẹ tôi dạy tôi đấy !

Hắn đưa mu bàn tay lên chùi miệng:

  • Bà định khi nào gọi hắn tới?

Henga đứng dậy đẩy chiếc ghế:

  • Nếu hắn tới, thì khoảng 30p nữa.
  • Hắn sẽ tới bằng gì, thưa bà?
  • Archer có thuê xe ô tô.

Larry bóc một cái kẹo cao su bỏ vào miệng:

  • Nếu tôi mở cửa garage, thì liệu hắn có chạy xe vào đấy không?

Henga nhìn hắn tỏ vẻ không hiểu: “Cậu nói sao?”

  • Theo tôi, thưa bà. Tốt hơn hết là mọi chuyện nên diễn ra trong phòng Game dưới tầng hầm, vì….vì ở đây không tiện. Tôi sợ sẽ có đổ bể đồ đạc gì đó chút đỉnh….thưa bà !

Nàng lại thấy một luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng:

  • Cậu không định làm hắn đau quá đó chứ?
  • Uhm…cái đó thì tôi cũng chưa biết, thưa bà. Tôi mong rằng không đến nỗi phải như thế ạ. Nhưng đôi khi mấy thằng già lại cứ tưởng mình còn…ngon lắm. Nếu là vậy, có lẽ tôi phải tẩn hắn ra trò một chút. Nếu xảy ra chuyện đó, hắn sẽ phải vùng vẫy chống trả. Uhm có lẽ mọi thứ nên diễn ra dưới phòng chơi Game là hay nhất.

Henga hốt hoảng, nàng thấy sợ:

  • Archer không phải là một tên ngốc. Tôi không thể bảo hắn xuống hầm được. Hắn sẽ nghi ngờ…

Larry lộ vẻ đăm chiêu:

  • Nếu vậy,….tôi sẽ cố gắng nhẹ tay với hắn. Nhưng nói trước, nếu cần thiết thì tôi cũng phải lôi hắn xuống hầm. Để đỡ mất thì giờ, bà gọi hắn tới liền đi.

Hơi do dự, Henga nghĩ liệu làm thế có đúng đắn không? Hay lại vô tình tạo ra thêm một tai họa mới? Nhưng nhớ lại ánh mắt hiểm độc không còn tính người của Archer khi hắn nói với nàng: “Henga, cô chẳng còn cách nào đâu. Tôi nắm gọn cô trong lòng bàn tay như vầy nè !” thì Henga thấy cơn giận muốn trào lên tới cổ.

Nàng  nhấc điện thoại lên rồi quay số gọi khách sạn Eden:

  • A lô, Làm ơn chuyển máy cho ông Jack Archer !
  • Xin bà đợi cho một lát.

Không lâu lắm, tiếng Archer vang lên trong máy:

  • A lô, ai hỏi tôi đấy?

Nghe cái giọng của gã, nàng đoán hắn đã nốc ít nhất 3 ly cocktail.

  • Jack , tôi cần nói với anh. Mới có chuyện xảy ra. – nàng làm giọng hốt hoảng.
  • Cô đó ư? Henga?
  • Tôi đây ! Anh mau tới biệt thự ngay đi.
  • Hả, có chuyện gì? Mình hẹn nhau lúc 3 giờ mà.
  • Jack, tôi phải đi tàu hỏa đến Milan trong hai giờ nữa. Rồi bay về Newyork ngay trong tối nay.

Lần này giọng hắn ngạc nhiên thật sự:

  • Henga, cô nói gì vậy?
  • Đừng hỏi Jack. Không thể nói chuyện này qua điện thoại. Hinkle mới gọi tôi tức thì. Rất khẩn cấp. Tôi phải bay về Mỹ liền.
  • Trời, có phải….có phải là….
  • Jack ! Thôi không nói nữa. Hinkle thông báo chuyện khẩn cấp tính từng giây từng phút. Bây giờ thế này, chuyện đó có thể làm giảm giá cổ phiếu tài chính. Anh tới ngay chứ?
  • Trời, dĩ nhiên là phải tới liền rồi! Cô đợi tôi khoảng 10-15p thôi.

Và hắn vội vã gác máy. Henga cũng từ từ đặt phone xuống. Nàng đã thắng, ý tưởng thật tuyệt vời. Nàng làm cho Jack lầm tưởng là Herman đang hấp hối nguy kịch hay đã chết. Nàng ám chỉ về chứng khoán, đây là điều ngăn cản hắn không thể dò thêm tin tức mới. Việc loan tin Herman bệnh nặng hay qua đời sẽ làm giảm giá các loại cổ phiếu, và Archer cần nắm ngay cơ hội bán ra trước khi chứng khoán sụt giá vì cú shock nếu tin ông Ralph qua đời được tung ra. Dĩ nhiên để làm việc này, hắn phải cần đến Henga. Archer phải hòa hợp lại với nàng ngay lập tức.

Nàng quay sang Larry:

  • Xong rồi. Hắn sẽ tới.

Khi còn một mình trong phòng khách, Henga nhìn qua cửa sổ, nhìn con đường dẫn lên biệt thự. Tim nàng đập mạnh, nàng cảm thấy ớn lạnh dù trong nhà có máy sưởi. Nàng đã phóng lao, không thể dừng lại được nữa. Henga rất sợ bạo lực, nàng rất khiếp hãi khi thấy cảnh đánh đấm máu me dù chỉ là cảnh trong cinema hoặc trên tivi. Nàng biết rất rõ, lát nữa sẽ có cảnh bạo lực như thế diễn ra ở đây. Nàng cũng còn hiểu Archer sẽ hung hãn thế nào nếu biết mình bị chơi một vố đau. Nhưng Henga tin rằng Larry còn trẻ và khỏe hơn sẽ làm cho Archer hiểu ra vấn đề. Nhưng dù sao, ý nghĩ về cảnh tượng Archer bị ăn đập tơi tả cũng khiến lòng nàng se lại đôi chút. Ronni đã nói với Larry, tống tiền là một hành vi khốn kiếp nhất, nên Archer bị như vậy là đáng kiếp. Nàng nghĩ chẳng việc gì phải thương hại hắn.

Theo kế hoach của Larry, hắn sẽ lánh mặt khi Archer vào phòng. Nếu Henga không thuyết phục được Archer, thì lúc đó Larry sẽ ra tay.

Henga đứng ngay cửa sổ nhìn xuống đường, nàng sốt ruột đợi hắn. Quả thật, chỉ sau vài phút thì chiếc Fiat125 xuất hiện từ xa và đang phóng nhanh tới. Nàng rời khỏi cửa sổ.

Henga ra hiệu cho Larry:

  • Hình như hắn đã tới.
  • Tốt rồi. bà đừng lo lắng gì nhé. Bây giờ tôi sẽ lánh mặt trong bếp. Khi cần thiết, tôi sẽ có mặt với bà.

Chưa gì nàng đã nghe thấy tiếng đóng cửa, rồi chuông reo inh ỏi như hối thúc.

Đợi Archer nhấn chuông lần nữa, Henga mới thu hết can đảm đi qua đại sảnh ra ngoài mở cổng. Archer vội vã bước nhanh vào nhà, mặt tái đi vì hồi hộp. Hắn gấp gáp hỏi:

  • Lão già đã chết rồi ư?

Nàng vào tới giữa phòng thì quay lại, đối diện với Archer. Hắn thở phì phò:

  • Trời ơi. Lão chết rồi hả, Henga?
  • Ai chết?

Hắn nắm hai bàn tay lại, nhìn nàng với đôi mắt mở to nảy lửa:

  • Thì lúc nãy cô gọi tôi bảo là có việc nghiêm trọng. Hinkle đã gọi cô…
  • Thì phải, Hinkle gọi điện báo rằng Herman sẽ đến đây trong tuần tới. Ông ấy đang bận họp giải quyết một số việc quan trọng.

Archer giật mình, hắn đột nhiên đề phòng:

  • Vậy là nghĩa lý gì? Cô làm tôi tưởng lão bệnh nặng hay đã ngỏm rồi?
  • Tôi? Thật ư? Haizzz thành thật xin lỗi nha, chỉ vì tôi không nghĩ ra cách nào khác để gọi anh tới đây, nên mới nói như thế. Hahahaha

Mặt Archer tái đi vì giận dữ:

  • Này, con điếm ! đừng có giở trò. Tôi đã cất kỹ những phim ảnh dâm dục của cô trong ngăn an toàn ở nhà băng rồi nhé. Tôi chỉ cần búng tay một phát thôi là cô tiêu đời. Cô không hiểu điều đó sao? Bây giờ đưa cái danh sách dịch vụ đây. Nãy giờ tôi ngó cái bản mặt cô đủ rồi. Đưa danh sách đây mau lên!

Henga ngồi dựa lưng vào ghế phô tơi, nàng nói chậm rãi:

  • Tình hình thay đổi rồi Jack. Anh sẽ không có danh sách nào hết. Việc anh cần làm bây giờ là viết thư ra nhà băng yêu cầu họ gửi phim ảnh về đây.

Mắt hắn long lên vì giận dữ:

  • Tôi muốn vả vào miệng cô. Đúng là điên rồi. Cô muốn mất ngay 60 triệu đô hả?

Nàng vẫn bình thản nhắc lại:

  • Tình thế thay đổi rồi Jack. – Nàng bổng thấy cơn giận dâng lên – Hôm qua anh có 3 con xì nhưng bây giờ tôi đã có 4 con ách.

Archer cố nén giận để giữ vẻ mặt bình tĩnh. Đôi mắt hắn nhìn như xoáy vào nàng.

  • Hay ghê ta. Quả không hổ danh, cô luôn có cách bịp bợm đúng lúc. Nhưng đối với tôi thì cô đừng hòng. Bây giờ tôi viết thư ra nhà băng kêu họ gửi các phim ảnh đó cho lão Herman ngay thì có. Cô muốn không?
  • Như vậy thì anh sẽ vô khám đấy Archer ạ !
  • Này, con ngựa kia. Cô không hiểu là tôi chẳng có lựa chọn nào sao? Tôi cá là cô không muốn bay mất 60 triệu hơn là việc muốn tôi vào tù.. Cho cô thêm hai phút nữa, để cô giao danh sách các dịch vụ cho tôi. Nếu không, tôi đi đây và khi trở về Lausanne, tôi hứa rằng ông Herman sẽ nhận ngay mấy tấm ảnh chụp cảnh cô đang cắm sừng ổng. Chính tôi coi cảnh đó mà còn thấy nổi hứng đấy cô em ạ. Hahahaha.

Henga cười khẩy:

  • Lời hứa của anh à? Nó chẳng có đáng giá một xu nào cả.

Archer vén tay áo lên để coi đồng hồ:

  • Hai phút bắt đầu.
  • Jack ! Tôi cũng cảnh cáo anh. Có viết thư ra nhà băng yêu cầu họ trả ngay phim ảnh cho tôi không?

Chỉ có tôi yêu cầu anh , chứ không phải anh bắt buộc tôi.

  • Còn một phút.

Henga giơ hai tay lên trời tỏ ý lấy làm tiếc. Còn Archer thì kéo tay áo trở xuống và lạnh lùng nói:

  • Hết thời gian. Coi như tôi với cô chấm dứt hợp tác. Các phim ảnh sẽ được gửi đến tận tay ông Herman khi ông ấy tới phi trường Genève. Tôi nghĩ nếu mất vài năm bóc lịch để đổi lại việc cô phải rời khỏi nhà ông Ralph với hai bàn tay trắng thì kể cũng đáng đấy nhỉ?

Hắn vừa đi ra cửa vừa nhún nhảy như khiêu khích Henga. Ngay lúc đó cánh cửa bổng bật mở và Larry xuất hiện. Archer giật mình suýt bật ngửa về phía sau, hắn lảo đảo và phải cố lắm mới giữ được thăng bằng.

Larry khệnh khạng bước vào phòng, hai tay đút túi quần Jean, còn miệng thì nhai kẹo cao su nhóp nhép.

  • Chào lão Mập bệu, anh nhận ra tôi chứ?

Archer gằn giọng:

  • Chú mày làm gì ở đây? – Gã quay sang Henga: “À à, chính cô bày ra cái trò này nhỉ?”

Henga bình thản:

  • Giờ mới biết hả? Hmmm, chính ông bắt tôi phải làm vậy ! Ông phải hiểu là ông không thể tống tiền tôi kiểu mất dạy đó được. Biết khôn thì ngồi xuống viết thư gửi ra nhà băng liền bây giờ. Mau lên !

Nàng chỉ tay về phía chiếc bàn nói như ra lệnh. Archer cười nhếch mép:

  • Giỡn chơi cô em. Cô tưởng thằng đĩ đực của cô có thể làm cho tôi sợ hả? Buồn cười quá đi mất.

Không ai kịp nhìn thấy gì, chỉ thấy thoáng một cái, cánh tay Larry giơ lên rồi vút qua mặt Archer nghe bốp một tiếng chát chúa. Gã béo gần như té bổ nhào vào tường, hình như từ trong miệng hắn bắn vọt ra một vật gì đó. Archer lảo đảo đưa hai tay lên ôm mặt. Nguyên bộ hàm răng giả gắn gọng vàng văng lăn lóc trên nền gạch. Henga nhắm mắt lại và quay mặt đi.

Nàng nghe thấy tiếng Archer rên rỉ rồi tiếng của Larry đe dọa:

  • Đứng im, nếu không muốn ăn đòn tiếp, thằng già !.

Henga cố quay lại, nàng thấy trên má Archer đỏ lựng dấu năm ngón tay. Không có hàm răng giả, gương mặt gã tóp lại móm xọm. Archer trông như một lão già hom hem xấu hoắc đang nhớn nhác sợ hãi trông thật thảm hại.

Larry bước tới gần bộ răng giả, hắn nhìn Archer với gương mặt lạnh lẽo:

  • Ông nên biết điều khi nghe người ta bảo.

Archer rú lên rồi quay mình chạy nhanh ra phía cửa chính. Ngay tức thì, Larry lao theo không một tiếng động. Lại vang lên một tiếng bốp rợn người, rồi tiếp theo là những tiếng đấm đá vang lên huỳnh huỵch, tiếng thở dốc, tiếng rên ngột ngạt chống trả, và sau cùng là tiếng động của một thân hình to béo vừa đổ sập xuống đất.

Henga chạy vội ra cửa. Archer nằm sóng soài trên nền gạch. Larry đang cúi xuống. Nàng dừng lại và chưa kịp nói gì thì thấy Larry co chân đá một cú thật mạnh vào sườn Archer, làm gã kêu rú lên đau đớn.

Henga vội kêu lên:

  • Thôi, dừng lại đi Larry. Dừng lại, đủ rồi.

Gã trai quay nhìn nàng cau mày như không hiểu. Nhưng rồi mặt hắn dãn ra và trở lại bình thường nhanh như chưa có xảy ra chuyện gì. Hắn lùi lại nhe răng cười:

  • Hắn không sao đâu, thưa bà. Chẳng có gì nặng nề cả. Hắn muốn chứng tỏ mình còn trẻ, tôi chỉ cho hắn biết thực tế thôi mà.
  • Cậu đỡ hắn ngồi dậy đi.
  • Vâng thưa bà.

Larry đứng lui ra nhìn Archer với vẻ mặt hung ác, hắn nói:

  • Nào đứng dậy, thằng mập. Chưa đau lắm đâu, mới bắt đầu thôi. Nào, đứng lên…

Archer vịn tay vào tường cố đứng dậy. Hắn lảo đảo đứng lên rồi tưa lưng vào đó, thở hổn hển, hai chân cứ chực khuỵu xuống. Gò má bên phải sưng vù và trên khóe miệng rỉ máu.

Henga quay mặt đi, nhìn bộ mặt đầy thương tích của gã khiến tim nàng se lại.

Larry nói:

  • Biết khôn từ đầu thì đâu đến nỗi. Nào, anh lượm hàm răng gắn vô đi rồi ra kia viết ngay lá thư. Mau lên.

Archer nhìn Larry với vẻ mặt căm thù rồi quay sang Henga:

  • Được, rồi tụi mày sẽ phải trả giá.

Hắn lấy khăn mùi xoa thấm máu trên khóe miệng. Ánh mắt hận thù làm Henga hơi sợ. Nhưng Larry thì dịu dàng bảo:

  • OK, ok…làm gì cũng được hết á. Nào đi vào đây mau lên.

Archer bước khập khiễng đến chỗ hàm răng giả đang nằm lăn lóc, hắn nhặt lên và gắn ngay vào miệng.

Larry đề nghị:

  • Thưa bà, tôi nghĩ bà phải viết giùm hắn vì tôi thấy thằng mập này chưa thể viết được.

Henga cười gượng: “Chắc phải vậy rồi!”

Larry nói với Archer: “Nào ngồi xuống đây, không sao đâu.”

Jack gieo cả tấm thân nặng nề của hắn xuống ghế bành, hai tay ôm đầu. Hơi thở của hắn hổn hển nặng nhọc làm Henga để ý.

  • Cậu chắc hắn không sao chứ?
  • Không cần lo đâu thưa bà. Chẳng có gì mà ầm ỉ cả, thằng này nó đang làm màu đấy.

Henga lại bàn giấy lấy ra cái máy đánh chữ Olivetti xách tay trong ngăn kéo dưới cùng đặt trên bàn. Nàng lấy giấy cài vào máy, hai tay hơi run. Nàng vẫn còn hồi hộp. Henga hít một hơi lấy lại bình tĩnh rồi bắt đầu đánh máy.

Chỉ mất vài phút nàng đã thảo xong lá thư, nội dung như sau:

               Biệt thự Helios,

               Castagnola 6976

               Kính gửi ông Giám đốc nhà băng trung ương De Vand Lausanne 1003

               Thưa ông,

               Hôm qua tôi gửi cho ông một chiếc phong bì có ghi ở bên ngoài : “Chỉ mở ra khi tôi chết”.

Hôm nay tôi nhận thấy là cần phải ký thêm vào tài liệu bên trong phong bì thứ hai đã được niêm phong. Vì vậy ông làm ơn gửi lại giùm tôi chiếc phong bì đó, đừng mở ra, và gửi cấp tốc về địa chỉ tôi có ghi ở trên.

Xin gửi lời chân thành cảm ơn ông và mong ông thông cảm cho sự việc khẩn cấp này.

JACK ARCHER

Henga đặt lá thư xuống bàn trước mặt Archer, hắn vẫn ngồi ủ rủ hai tay ôm đầu. Nàng gọi:

  • Jack !

Gã ngồi yên không động đậy khiến Larry cau mày giơ tay phát vào lưng hắn:

  • Này có nghe không…ông nội.

Archer từ từ ngẩng mặt lên nhìn Henga. Gương mặt vừa bị ăn đòn bầm tím và sưng húp. Hắn nghiến răng nhìn nàng bằng đôi mắt nảy lửa.

Henga thản nhiên nói: “Tôi đọc lại cho anh nghe đây”.

Gã đưa tay sờ vào vết tím bầm trên má, nhìn Henga căm thù. Sau khi đọc xong, Henga đưa lá thư cho hắn:

  • Giờ thì anh ký đi.

Archer trừng mắt nhìn Henga nói giọng đểu cáng:

  • Tôi đã mạo chứ ký của cô, vậy bây giờ cô mạo lại chữ ký của tôi. Tự ký đi, coi như huề. Thử xem sự việc đi tới đâu…

Nghe cái giọng điệu mất dạy của gã khiến Larry nổi khùng, gã định lao tới nhưng Henga kịp thời đưa tay ngăn lại:

  • Tôi thật sự không muốn làm tổn thương anh. Sự việc xảy ra đến thế này là hoàn toàn do anh. Đừng để tình hình trở nên tồi tệ thêm nữa. Anh ký đi, đừng lải nhải nhiều lời.

Archer quát lớn: “Cô với thằng điếm đực kia muốn làm gì tôi thì làm. Nhưng tôi nói cho mà biết nhé, chừng nào tôi còn giữ phim ảnh đó, thì tôi còn được an toàn. Nếu mất nó sự nghiệp của tôi thành cám sao? Tôi không ký”. 

Henga cố giữ bình tĩnh để thuyết phục gã:

  • Jack ! Nếu anh ký lá thư này và tôi thu hồi lại được phim hình. Tôi hứa rằng Herman sẽ tha cho anh, anh không bị đi tù.
  • Này, cô nói gì vậy? Tôi mà tin vào lời hứa của một con điếm như cô à. Đó là ngõ cụt, không có lối thoát. Tôi không ký.

Nàng cố gắng kìm nén sự thất vọng nhưng vẫn rang nói cứng :

  • Larry nói với tôi là anh sẽ phải ký đấy. Một là anh ngoan ngoãn ký ngay bây giờ, chúng ta vẫn vui vẻ. Còn không thì….hahaha, anh vừa khóc lóc rên rỉ mà vẫn phải ký đấy. Đồ ngu ạ ! – Henga không thể kìm cơn giận, nàng hét lên – Đừng để tao xử tệ với mày. Ký đi.

Archer nhìn nàng, hắn cũng tỏ ra cương quyết:

  • Chuyện cô làm với tôi ngu hết biết. Nếu cô cho thằng chó kia tẩn tôi. OK, nó có thể làm tôi…chết thiệt đó. Nhớ nè, trên phong bì có ghi: “Chỉ mở ra khi tôi chết”. Lúc đó cô tha hồ vui nha. Cho cô biết một điều mà tôi chưa hề tiết lộ với ai, bác sĩ nói tôi sẽ chết nếu bị shock hay xúc động mạnh. Tôi bị tim mà…..Vậy cô cứ bảo cái thằng ngu kia lại đây mà tẩn tôi đi. Nào, tao đang chờ mày đây. Đồ chó.

Gã vừa nói vừa chưởi rủa, văng cả nước bọt. Larry vừa nhai kẹo, vừa lắng nghe không sót câu nào. hắn nhìn Henga, lại nhìn Archer. Thấy Henga tỏ ra thất vọng, hắn nghĩ không thể đứng yên được nữa.

Larry lại kế bên Archer:

  • Mày muốn ăn đòn hả, được thôi thằng mập. Mau theo tao xuống đây. Chỉ hai đứa mình thôi. Nào…

Henga kêu lên: “Đừng Larry, đừng động vào hắn nữa”

Gã trai có vẻ bực bội, hắn trấn an Henga:

  • Được rồi thưa bà. Tôi chẳng làm gì hắn cả đâu. Chỉ nói chuyện thôi mà. Trừ khi….bắt buộc. Nào thằng mập, xuống đây với tao.

Vừa nói hắn vừa lôi cổ áo kéo Archer đứng dậy. Gã mập hét lên:

  • Cấm động vào tao. Bây giờ tao ra khỏi nhà này, đố tụi bây cản được.

Nhanh như sóc, Larry chộp lấy cổ tay Archer vặn ngược, bẻ quặt cánh tay ra phía sau lưng làm gã mập chúi nhủi tới trước hét lên đau đớn. Henga hết hồn: “Đừng, Larry đừng !…”

  • Không sao đâu thưa bà. Hắn đâu có muốn chết, phải không thằng mập. Mày giỏi chém gió lắm. Nào, đi.

Trống ngực Henga đập mạnh, nàng nhìn Larry đẩy Archer đi ra khỏi đại sảnh. Henga gieo mình ngồi xuống ghế phô tơi. Có vẻ như nàng đã thất bại. Nếu Larry lỡ tay làm Archer chết vì một cơn đột quỵ? Nếu xảy ra chuyện đó, thế là hết. Nàng đã nghi ngờ lời đề nghị giúp đỡ của Larry, thực tế cho thấy suy nghĩ của nàng là đúng. Tốt nhất là nàng nên để cho Archer tống tiền.

Nghĩ vậy Henga nhỏm dậy chạy vội theo Larry. Nhưng vừa ra khỏi phòng lớn thì đã thấy gã trai quay lại, vừa đi vừa nhai kẹo như thường lệ.

  • Cậu đã làm gì hắn? – Nàng hấp tấp hỏi hắn.
  • Thưa bà, tôi chưa có làm gì. Chỉ nhốt hắn trong một căn phòng. Hắn không thoát ra được đâu. Tôi nghĩ tôi cần bàn với bà một chút trước khi tiếp tục…

Trở vào phòng khách, nàng nói:

  • Thôi để hắn đi đi, Larry !
  • Trời đất, hắn dọa bà về cái vụ bệnh tim mà bà tin ư?

Nàng làm một cử chỉ mơ hồ:

  • Làm sao tôi biết được. Nếu cậu lỡ tay làm hắn chết thật thì sao? Không thể được Larry. Tôi không muốn làm mọi việc trở nên tệ hơn. Chúng ta cũng không thể làm thế, tôi không muốn.

Larry vỗ vỗ tay vào gáy:

  • Bà làm ơn cho tôi xin ly bia.
  • Cậu cứ tự nhiên đi. Muốn dùng gì, cứ lấy.

Hắn mở tủ lạnh lấy ra một chai bia. Gã trai có vẻ suy nghĩ. Một tên lang thang lực điền như hắn mà cũng suy tư, điều đó khiến Henga lấy làm lạ.

  • Cậu nghĩ gì thế?
  • Thưa bà theo tôi có thể có cách thu xếp khác. Bà có chữ ký của hắn không?

Henga ngạc nhiên nhìn hắn: “Dĩ nhiên là có, nhưng tôi không giả mạo được.”

  • Bà cho tôi coi.
  • Để làm gì?
  • Bà cứ lấy cho tôi xem thử.

Nàng bước lại bàn giấy, lục lọi trong xấp hồ sơ một lúc thì lôi ra vài lá thư Archer đã gửi cho nàng trước kia. Nhìn chữ ký ngoằn ngoèo của Archer, nàng thất vọng lẩm bẩm: “hắn ký thế này, ai mà giả mạo được.”

Larry lại gần ngắm nghía và cũng nói:

  • Chữ ký này khó bắt chước lắm phải không thưa bà.
  • Chứ gì nữa.

Nhưng gã trai mỉm cười nhìn nàng: “Nhưng với Mark, nhắm mắt hắn cũng làm được.”

Henga giật mình: “Hả, cậu nói sao?”

  • Tên Mark làm giấy thông hành giả ấy. Hắn làm được.

Mắt nàng chợt sáng lên một tia hy vọng. Larry nói chậm rãi:

  • Thưa bà Ronni đã nói, Mark sẵn sàng làm bất cứ cái gì. Miễn có tiền.
  • Nhưng nếu hắn xem nội dung là thư?
  • Tôi sẽ không để hắn xem.
  • Nếu hắn mơ hồ đoán ra chuyện khuất tất, hắn tống tiền chúng ta thì sao?
  • Tên này không muốn phiền lụy gì đâu thưa bà. Có việc cứ trả tiền thì hắn sẽ làm. Chỉ thế thôi.
  • Hắn đòi bao nhiêu?
  • Tôi thật sự không biết. Cũng có thể bằng giá với giấy thông hành. Tôi sẽ cố gắng trả giá thấp hơn. Thưa bà.

Henga đến gần đặt tay lên vai hắn:

  • Cậu muốn làm chuyện này?
  • Tất nhiên, thưa bà. Ronni bắt tôi phải giúp bà giải quyết chuyện này, nên tôi phải làm. Bà hãy đưa tiền và cho tôi mượn xe, tôi phải đi ngay mới kịp. Từ đây tới Bale mất khoảng 5 tiếng, thêm một tiếng chờ đợi và thời gian quay trở về. Bây giờ là 2h chiều. Tôi sẽ về tới đây lúc 2h sáng. Được chứ?

Nàng đang rất khổ sở, nhưng cũng đâu còn giải pháp nào khác. Nàng nói:

  • Cậu lấy xe đi ngay đi. Nhưng còn Archer?
  • Thưa bà để tôi lo. Phải cho hắn ăn, và một cái xô để hắn sử dụng. Tôi sẽ sắp xếp mọi chuyện trong 30p rồi tôi sẽ lên đường.

Nàng vừa suy nghĩ vừa đi xuống bếp. Larry đang nướng bánh mì và ốp la 4 quả trứng. Hắn nói:

  • Cho tên mập ăn cái này cho đến lúc tôi về tới. Bà cũng đừng xuống gặp hắn nhé. Cứ để yên hắn ở đó. Tôi sẽ cố gắng về sớm.
  • Đừng có liều lĩnh, Larry. Nhớ lái xe cẩn thận.
  • Tôi biết rồi thưa bà. Bà chuẩn bị đưa tôi lá thư…

Henga trở lại phóng khách, lấy hai tờ giấy gấp lại rồi cho lá thư vào đấy nhằm che kín nội dung bức thư, chỉ chừa một khoảng trống để ký. Sau đó dùng băng keo cố định rồi gấp tất cả lại cho vào một phong bì. Nàng nghĩ như vầy là mất thêm một ngày. Phải kiểm tra chữ ký trước khi gửi đến nhà băng. Phải chắc chắn rằng chữ ký đó giống y như thật.

Sau đó nàng vào phòng của Herman, nhích tấm tranh gỗ sến trên tường qua một bên, phía sau đó là một két sắt ẩn chìm trong tường. Henga quay số mở cửa và lấy ra một ví da đựng tiền. nàng đếm đủ 40 tờ 100 France rồi đóng tất cả lại và bước ra phòng khách.

  • Larry !

Nàng gọi hắn nhưng không nghe thấy tiếng trả lời. Nàng vào bếp, vẫn không có hắn ở đó. Nàng bước tới cầu thang dẫn xuống tầng hầm, và nghe văng vẳng tiếng Larry đang nói:

  • Cứ tự nhiên như ở nhà nhé. Ăn đi, rồi không lâu đâu, bà ấy sẽ thả anh ra. Yên trí đi nhé.

Nàng nghe thấy tiếng đóng cửa và Larry chạy ra. Thấy nàng, hắn cười nói:

  • Bà khỏi có lo gì hết. Nhưng đừng xuống gặp hắn nhé. Hắn không thoát ra được đâu. Giờ thì tôi đi cho kịp.
  • Đây là 4000 quan. Đủ rồi chứ?
  • Dạ đủ thưa bà. Hắn sẽ làm. Đó là điều chắc chắn.
  • Còn đây là lá thư. Cẩn thận nhé, Larry.

Henga còn dặn dò thêm:

  • Cậu hãy ở bên cạnh lúc hắn làm. Tuyệt đối không để hắn đọc được nội dung lá thư.
  • Cứ tin ở tôi. Thưa bà.

Nàng đặt tay lên cánh tay Larry:

  • Cảm ơn tất cả những gì cậu đã làm cho tôi. Larry.

Hắn cười vui vẻ:

  • Cảm ơn bà đã cho tôi cơ hội đoái công chuộc tội. Tôi sẽ về đúng giờ.
  • Cẩn thận nhé, Larry.
  • Bà yên tâm đi ạ. Hẹn gặp lại bà đêm nay. Chào bà.

Larry bước ra, tay cầm chiếc mũ cricket, tay kia mở cửa và bước nhanh ra ngoài.

Henga thấy hắn vào garage qua tấm kính lớn, và nhanh chóng lấy xe phóng ra ngoài, trong phút chốc chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt. Lặng lẽ bước vào trong, đột nhiên Henga cảm thấy cô độc,hãi hùng.

 

Thưa các bạn, sẽ còn nhiều diễn biến bất ngờ ngoài dự đoán của chúng ta. Các bạn hãy đón nghe tập 7 rất hấp dẫn trong thời gian tới. Nhớ ủng hộ chúng tôi bằng cách đăng ký kênh, nhấn like và chia sẻ mạnh video podcast này cho nhiều người cùng xem nhé. Cảm ơn các bạn.

 

Saigon, Ngày 19/11/2022

WATCH NOW

BÀI ĐĂNG MỚI NHẤT

TRANG CHUYÊN MỤC

ĐĂNG KÝ VÀ THEO DÕI CHÚNG TÔI

0 0 votes
XẾP HẠNG BÀI VIẾT
Subscribe
Notify of
guest
0 Bình luận
Inline Feedbacks
View all comments